Loan bị chồng ru-ồng b-ỏ vì không có con tr-ai, Dũng đến với người mới – cái kết ba năm sau khiến anh qu-ỳ g-ối â-n h-ận…
Vào cái ngày Dũng xách vali rời khỏi căn nhà cũ, Loan không khóc. Cô chỉ đứng tựa cửa, ôm hai đứa con gái đang khóc nức nở trong vòng tay, nhìn theo bóng lưng chồng khuất dần nơi đầu ngõ. Dũng đi, để lại sau lưng người vợ tảo tần và hai đứa con gái bé bỏng, bởi anh cho rằng Loan “không biết đẻ”. Trong anh, một thằng con trai là điều duy nhất để giữ lấy danh dự, để nối dõi. Và khi Thu xuất hiện, bụng lùm lùm, tự xưng đang mang “cháu đích tôn” của anh, Dũng không chần chừ.
“Em không trách anh đâu.” Đó là câu cuối cùng Loan nói trước khi quay vào nhà, khép cánh cửa gỗ đã sờn màu thời gian. Nhưng trong lòng cô, là một trận động đất âm ỉ. Không phải vì bị bỏ rơi, mà vì cô thấy thương hai con – hai đứa trẻ chưa hiểu chuyện gì, chỉ biết cha mình đi theo người đàn bà khác.
Những tháng đầu, Loan như cái bóng. Cô gầy rộc, đôi mắt hõm sâu, từng ngày lặng lẽ đưa con đi học rồi về bán rau ngoài chợ. Có lần, người trong làng xì xào sau lưng cô: “Không biết giữ chồng, giờ gánh hậu quả thôi.” Cô nghe hết. Nhưng không một lời biện hộ. Đêm về, cô chỉ nhìn hai đứa con ngủ say, lòng thắt lại. Cô không cần ai thương hại. Cô chỉ cần các con mình không gục ngã.
Ba năm trôi qua, Loan không còn là người đàn bà gầy guộc hôm nào. Cô mở được tiệm tạp hóa nhỏ, hai con gái học giỏi và lễ phép. Cô không giàu, nhưng đủ sống. Đủ để mỗi sáng dậy, cô có thể mỉm cười pha cà phê và gọi con dậy học. Mỗi ngày là một bước vươn lên, chậm rãi nhưng kiên định. Cô dạy các con không oán hận cha, nhưng cũng không được tự ti. “Phụ nữ không phải là cái bóng của ai. Các con phải biết đứng bằng đôi chân mình.”
Còn Dũng, những ngày đầu rời đi, anh tin mình đã chọn đúng. Thu khéo léo, mềm mỏng, luôn tỏ ra thấu hiểu. Khi con trai ra đời, nhà anh tổ chức ăn mừng linh đình. Dũng hãnh diện, cảm thấy mình có giá trị trở lại. Nhưng sự yên ấm đó không kéo dài. Đứa bé càng lớn, càng chẳng có nét gì giống anh. Và rồi, khi đưa bé đi khám bệnh, bác sĩ vô tình tiết lộ điều khiến Dũng như rơi xuống đáy vực: nhóm máu đứa bé không thể là con ruột anh. Anh lặng người. Sau đó, trong một lần âm thầm đi xét nghiệm, kết quả chính thức là anh bị vô sinh – từ rất lâu rồi.
“Em… nói thật cho anh biết, đi.” Dũng nắm tay Thu, giọng khản đặc.
Thu không né tránh, chỉ thở dài: “Đứa bé không phải con anh. Nhưng em cần một người đàn ông có địa vị, có họ để con em không mang tiếng. Và anh, lúc ấy, quá dễ tin.”
Dũng lặng câm. Anh từng rời bỏ người vợ hiền vì tin rằng cô không “biết đẻ”. Giờ, tất cả như vòng quay nghiệt ngã trả về. Anh về lại làng, mong một lần gặp Loan.
Cô đang xếp hàng hoá trong tiệm khi anh đến. Nhìn thấy Dũng, cô hơi sững lại nhưng không tỏ vẻ ngạc nhiên. Chỉ là ánh mắt cô không còn dịu dàng như xưa, mà dường như đã học cách bình thản nhìn mọi thứ.
“Loan, anh… xin lỗi.”
“Anh không cần.” Cô ngắt lời, giọng nhẹ nhàng. “Ba năm rồi, anh sống tốt chứ?”
“Không. Anh nhận ra mình sai. Anh ngu ngốc khi bỏ em, bỏ con…”
“Ừ. Nhưng em cảm ơn anh đã đi.”
Dũng ngẩng lên, ánh mắt ngỡ ngàng.
“Vì nếu anh không đi, chắc giờ em vẫn là người phụ nữ nấp sau lưng chồng, luôn sợ mất đi giá trị chỉ vì không có con trai. Nhưng nhờ anh đi, em biết mình mạnh đến thế nào.”
Anh cúi đầu. Cô tiếp: “Anh biết không, em chưa bao giờ phản bội ai. Em chỉ không thể sinh con trai, điều đó đâu phải lỗi. Nhưng anh đã dùng cái lý do đó để phản bội cả ba mẹ con em.”
“Loan… anh thực sự xin lỗi.”
Cô cười – nụ cười không phải mỉa mai, không còn giận dữ – mà là nụ cười của người đã vượt qua nỗi đau, không còn dính mắc.
“Em tha thứ cho anh. Nhưng chúng ta đã kết thúc. Giờ, em còn hai cô con gái tuyệt vời, và một cuộc sống mà em chọn cho chính mình.”
Dũng lặng lẽ rời đi. Anh biết, lời xin lỗi của mình đến quá muộn. Người đàn bà năm xưa anh coi thường, giờ đã rực rỡ theo cách riêng – không cần anh, không cần ai ban phát giá trị.
Trên đường về, Dũng nghe tiếng trẻ con gọi í ới. Một đứa bé gái chạy vụt qua anh, theo sau là Loan, đang cười tươi rói.
“Con ăn sáng rồi chứ?” Cô hỏi.
“Rồi mẹ. Hôm nay con nộp đơn thi học bổng!”
Loan xoa đầu con, ánh mắt lấp lánh tự hào.
“Giỏi lắm. Phụ nữ cũng có thể làm nên những điều lớn lao, miễn là mình tin vào bản thân.”
Dũng quay đi. Trái tim nặng nề. Trong lòng anh vang lên câu nói ấy như một lời tuyên bố: “Em chưa bao giờ phản bội ai.” Và cũng chính vì thế, giờ cô không còn thuộc về anh nữa.
Related articles
-1747112999-q80.webp)
Suốt 10 năm sống tiết kiệm, cô gái 30 tuổi dồn hết tiền cho em trai ăn học. Đến ngày chuẩn bị cưới, cô phát hiện sự thật đ/au l/òng về số tiền mẹ giữ hộ…
-1744294534-q80.webp)
Chủ tịch vô tình nghe được cuộc trò chuyện của công nhân. Từ đó khám phá ra bí mật khiến ông s:ững s:ờ…
-1747017931-q80.webp)
Khi bạn thân gọi điện vào đêm khuya để m/ượn tiền, Minh lo lắng vì trước đó đã cho cô ấy m/ượn tiền mà vẫn chưa tr/ả lại. Sợ bị l/ợi d/ụng, Minh đã từ chối, rồi lấy lý do tắt máy ngay. Sáng hôm sau, Minh ch/ết lặng khi biết được…
-1744332247-q80.webp)
Cậu bé trúng tuyển đại học những không có tiền để nhập học. Người trong làng biết được liền tụ tập nhau cùng làm một việc khiến cậu bé không kìm được nước mắt…
The Latest
-1748334838-q80.webp)
“Cháu trai mà suốt ngày tưới cây à?” – lời m-ỉa m-ai của chị chồng năm nào giờ trở thành cú t-át ngược khi con tôi thành công…
-7 giờ
Chị Hoa về quê vào đúng mùa mưa đầu năm, khi mảnh vườn sau nhà vừa bừng lên một màu xanh rì. Vừa bước vào cổng, chị đã liếc nhìn hàng cây dọc lối đi rồi cười nhạt.
“Thằng Tí đâu …
-1748332942-q80.webp)
Chị chồng suốt ngày so sánh con tôi với con chị, d-ìm thành tích cháu bằng lời c-ay đ-ộc – Cho đến khi con tôi nhận học bổng danh giá, chị ấy vẫn không b-uông th-a…
-7 giờ
Cuối năm, căn nhà nhỏ nơi chúng tôi tụ họp như thường lệ lại vang lên những câu chuyện rôm rả, xen lẫn không khí tất bật chuẩn bị đón Tết. Nhưng đằng sau tiếng cười nói rộn rã ấy, …
-1748331355-q80.webp)
Ông Bằng b-án đất được hơn 3 tỷ, tưởng được yên ổn sống với con trai út, ai ngờ bị é-p làm điều khiến ông bỏ đi trong u-ất ứ-c…
-7 giờ
Sau khi vợ mất, ông Bằng cảm thấy cuộc đời như rơi vào khoảng trống không đáy. Nhiều năm gắn bó cùng mảnh đất quê hương nay được đền bù với hơn ba tỷ đồng khiến ông vừa mừng, vừa …
-1748329923-q80.webp)
Bà cụ 72 tuổi dọn lên thành phố sống cùng con trai sau khi được 2 tỷ tiền đ-ền bù, rồi lặng lẽ xách vali rời đi sau khi nghe l-én một cuộc trò chuyện…
-7 giờ
Trời Sài Gòn tháng bảy nắng như đổ lửa. Bà Nhàn, 72 tuổi, ngồi bên cửa sổ căn hộ tầng 12, đôi mắt nhăn nheo nhìn ra khoảng trời chói chang mà lòng trĩu nặng. Từ ngày ông mất, bà …
-1748319959-q80.webp)
Giúp khách hàng l-au khô trong cơn mưa, cô phục vụ không ngờ bị vợ anh ta “t-ố” khiến mọi người b-àng h-oàng…
-7 giờ
Cô làm việc trong quán cà phê nhỏ nằm ở góc phố vắng. Nơi đây không ồn ào, cũng chẳng quá sang trọng, nhưng có một sự yên tĩnh nhẹ nhàng, thích hợp cho những người muốn tạm quên đi …
Highlights
-1746695363-q80.webp)
Cầm sổ đỏ v/ay n/ợ rồi bỏ tr/ốn, anh cả quay về sau 15 năm và đưa ra yêu cầu khiến mọi người không thể ngờ tới…
-1748174345-q80.webp)
Vừa đi làm về, tôi nghe tiếng khóc ngh-ẹn trong phòng mẹ chồng – biết nguyên nhân, tôi lặng người đ-au th-ắt…

Chủ tịch gặp một ông lão nghèo trong một chuyến đi từ thiện. Bất chợt ông bất ngờ gọi anh bằng một cái tên khiến anh khóc như mưa…
-1743430966-q80.webp)
Tôi 73 tuổi, ngày mai, tôi vào viện dưỡng lão: Con trai, con dâu mừng lắm, nghỉ hưu như thế, là điều tôi chẳng ngờ!
-1747632285-q80.webp)
Trên đường về quê đêm muộn, chàng trai bống thấy một cô gái đang lang thang trên đường. Đến hỏi cô xem sao giờ này vẫn còn ở ngoài đường thì nhận được một lời nhờ vả khiến cuộc đời anh thay đổi…
-1743217559-q80.webp)
Thương cô gái mang th;ai không nơi nương tựa, ông lão đưa về nhà mình và bất ngờ được đổi đời…
Interested
-1747112999-q80.webp)
Suốt 10 năm sống tiết kiệm, cô gái 30 tuổi dồn hết tiền cho em trai ăn học. Đến ngày chuẩn bị cưới, cô phát hiện sự thật đ/au l/òng về số tiền mẹ giữ hộ…
-1744294534-q80.webp)
Chủ tịch vô tình nghe được cuộc trò chuyện của công nhân. Từ đó khám phá ra bí mật khiến ông s:ững s:ờ…
-1747017931-q80.webp)
Khi bạn thân gọi điện vào đêm khuya để m/ượn tiền, Minh lo lắng vì trước đó đã cho cô ấy m/ượn tiền mà vẫn chưa tr/ả lại. Sợ bị l/ợi d/ụng, Minh đã từ chối, rồi lấy lý do tắt máy ngay. Sáng hôm sau, Minh ch/ết lặng khi biết được…
-1744332247-q80.webp)
Cậu bé trúng tuyển đại học những không có tiền để nhập học. Người trong làng biết được liền tụ tập nhau cùng làm một việc khiến cậu bé không kìm được nước mắt…
Nguồn: https://jp247plus.cafex.biz/blog/loan-bi-chong-ru-ong-b-o-vi-khong-co-con-tr-ai-dung-den-voi-nguoi-moi-cai-ket-ba-nam-sau-khien-anh-qu-y-g-oi-a-n-h-an?fbclid=IwY2xjawKib0JleHRuA2FlbQIxMABicmlkETE4MFVVZ0QzY0tNR2dLcXQ3AR7YkI3o56GPks74XBuW1Ao0eLyTOCWJULWjpku5fACzrZ3adCNC_FykZohMQw_aem_jITTZEYTp0fAeu-WyGc6Ig