Cứ tưởng chồng v-ất v-ả mưu sinh, Huyền đ-au đ-ớn phát hiện một b-í m-ật c-ay ngh-iệt sau vô lăng taxi…
Vào những buổi sáng sớm tinh khôi, khi sương còn phủ mờ lối đi trước cổng trường mẫu giáo, Huyền thường là người đầu tiên có mặt. Cô chỉnh lại mấy chậu hoa giấy ngoài hiên, sắp xếp đồ chơi cho lũ trẻ rồi lặng lẽ pha bình trà nóng. Công việc của một giáo viên mầm non không hào nhoáng, nhưng với Huyền, đó là nơi khiến cô thấy mình sống có ý nghĩa, đặc biệt sau khi mọi thứ trong gia đình cô đổ vỡ.
Cuộc sống của Huyền tưởng như đã đủ đầy. Cô có Minh – một người chồng hiền lành, có công việc ổn định trong một xưởng cơ khí, và có bé Na – cô con gái ba tuổi hay cười, đôi mắt sáng long lanh giống hệt bố. Tổ ấm nhỏ, những bữa cơm tối đơn giản, những tiếng cười trẻ con vang vọng khắp căn nhà, tất cả khiến Huyền tin rằng mình là người phụ nữ may mắn.
Nhưng rồi công ty Minh làm ăn thua lỗ, cuốn theo công việc của Minh và cả sự yên ổn mong manh mà Huyền vẫn hằng tin tưởng. Minh bắt đầu lái taxi ca đêm, viện cớ thu nhập tốt hơn, dễ linh hoạt. Ban đầu, Huyền cảm thông và ủng hộ. Cô hiểu áp lực làm trụ cột gia đình đè nặng lên vai anh, nên cố gắng san sẻ bằng cách nhận thêm việc tại trường, dạy thêm kỹ năng cho trẻ cuối tuần. Nhưng thời gian trôi, cô bắt đầu cảm thấy khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng lớn. Minh ít nói, thường xuyên về muộn, và không còn ánh mắt ấm áp khi nhìn vợ như trước.
Có những đêm, Huyền ngồi một mình trong bếp, mâm cơm nguội lạnh, nghe tiếng đồng hồ tích tắc trong im lặng và lòng cô nghẹn lại. Lúc đầu, cô nghĩ do anh mệt, do cuộc sống quá nhiều gánh nặng, nhưng cảm giác bị đẩy ra bên lề khiến cô không thể tiếp tục giả vờ.
Một đêm, sau khi bé Na đã ngủ say, Huyền nhìn thấy tin nhắn lạ trong điện thoại chồng. Không lưu tên, chỉ là những dòng đầy ẩn ý: “Nhớ anh quá. Đêm qua tuyệt lắm.” Trái tim cô như vỡ vụn. Cô không khóc, không đánh thức anh dậy chất vấn, chỉ im lặng rút điện thoại, chụp lại màn hình.
Sáng hôm sau, cô gửi con đến trường sớm, rồi xin nghỉ một buổi. Buổi tối, cô theo dõi Minh từ xa. Chiếc taxi dừng lại trước một nhà nghỉ nhỏ ở ngoại ô. Anh không đơn độc. Một người phụ nữ trẻ bước xuống xe, khoác tay anh, cười nói thân mật như thể họ thuộc về nhau.
Huyền quay đi. Bàn tay cô nắm chặt đến trắng bệch, nhưng gương mặt không một giọt nước mắt. Trong lòng cô, một điều gì đó đã chết hẳn.
Đêm đó, khi Minh bước vào nhà, Huyền đã đợi sẵn. Cô ngồi ngay giữa phòng khách, ánh đèn vàng nhạt phủ xuống gương mặt đầy điềm tĩnh. Minh giật mình. “Em chưa ngủ à?”
Cô đứng dậy, nhẹ nhàng đặt điện thoại lên bàn. “Em biết hết rồi.”
Anh chết lặng. Không biện minh, không chối cãi. Chỉ có im lặng và ánh mắt lảng tránh.
“Anh dọn đồ đi.” Giọng Huyền nghèn nghẹn nhưng dứt khoát. “Em không muốn sống cùng người phản bội.”
“Anh… chỉ là phút yếu lòng, anh xin lỗi…”
“Không có phút yếu lòng nào kéo dài suốt mấy tháng, với người phụ nữ anh đưa đến nhà nghỉ.” Cô ngắt lời. “Vì con, em đã cố níu giữ, nhưng em không thể dạy con cách sống tử tế bằng cách tha thứ cho sự phản bội.”
Minh gục đầu. Không một lời bào chữa. Anh thu dọn đồ đạc, rời khỏi ngôi nhà từng là tổ ấm, để lại Huyền và con gái nhỏ trong khoảng trống lặng lẽ.
Những ngày sau đó là chuỗi ngày không dễ dàng. Huyền vừa làm mẹ, vừa làm cha, vừa học cách mạnh mẽ để bước qua nỗi đau. Mỗi đêm, cô ru con ngủ bằng giọng hát run rẩy, rồi thức dậy sớm để chuẩn bị bài giảng. Cô không kể với ai, cũng không trách móc ai. Nỗi đau âm thầm trở thành sức mạnh cho cô sống tiếp.
Minh nhắn tin, gọi điện. Anh hối hận, xin tha thứ, thậm chí tìm đến trường đón con. Nhưng Huyền kiên quyết. “Anh có thể là cha của con bé, nhưng anh không còn là chồng của em.”
Một hôm, bé Na hỏi: “Sao ba không về nhà nữa hả mẹ?” Huyền ôm con vào lòng, nhẹ nhàng đáp: “Vì mẹ không muốn ba và mẹ cãi nhau trước mặt con. Mẹ muốn con được sống trong bình yên.”
Thời gian trôi, Huyền dần tìm lại cân bằng. Cô bắt đầu học thêm lớp kỹ năng quản lý giáo dục, tham gia các hội nhóm của phụ huynh đơn thân. Cuộc sống vẫn vất vả, nhưng cô thấy lòng mình nhẹ hơn, không còn phải đợi những đêm dài không lời giải thích, không còn phải chịu đựng những ánh mắt dối trá.
Một ngày đầu xuân, Minh đến, mang theo quà sinh nhật cho bé Na. Cô bé ôm chặt lấy bố, còn Huyền đứng lặng phía sau. Minh nhìn cô, giọng trầm: “Anh không xin em quay lại nữa. Anh chỉ mong được làm cha, được chuộc lại lỗi lầm với con.”
Cô gật đầu. “Con cần anh, nhưng em thì không. Em tha thứ rồi, nhưng không thể quay về.”
Anh cúi đầu, chấp nhận. Không còn hy vọng, nhưng trong lòng nhẹ nhõm.
Tối đó, khi bé Na ôm gấu bông mới ngủ thiếp đi, Huyền ngồi bên cửa sổ, ngắm ánh đèn vàng rọi xuống con ngõ nhỏ. Cô thầm nghĩ: Hạnh phúc không phải là có ai đó bên cạnh, mà là bình yên trong lòng khi không còn phải chịu đựng dối trá. Và cô – người phụ nữ bé nhỏ từng bị phản bội – giờ đây đã đủ mạnh mẽ để tự viết nên hạnh phúc của mình.
Related articles
-1745755714-q80.webp)
Người đàn ông giản dị đi chiếc xe máy cũ thời sinh viên đến để ôn lại kỷ niệm buổi họp lớp. Thế nhưng anh lại bị ch:ế gi:ễu, c:oi th:ường. Để rồi, tất cả phải c:âm n:ín khi…
-1743597244-q80.webp)
Một bà cụ nghèo bán cháo khuya thường xuyên giúp đỡ một cậu bé mồ côi bằng cách cho cậu ăn miễn phí. Nhiều năm sau, cậu bé quay trở lại tìm bà lão khiến bà ng:ỡ ng:àng…

Nhân viên kế toán mới vào làm việc bị nhân viên cũ nhìn ông bằng ánh mắt kh:inh b:ỉ. Để rồi thời gian sau, người nhân viên cũ phải ch:ết l:ặng khi biết sự thật…

Cha vừa mới qua đời, 2 người anh lại tr:anh c:ãi nhau chuyện tr:anh gi:ành đất đai. Người em út thấy vậy vội làm ngay một điều khiến 2 người anh x:ấu h:ổ, ch:ết l:ặng một hồi lâu…
The Latest
-1748334838-q80.webp)
“Cháu trai mà suốt ngày tưới cây à?” – lời m-ỉa m-ai của chị chồng năm nào giờ trở thành cú t-át ngược khi con tôi thành công…
-7 giờ
Chị Hoa về quê vào đúng mùa mưa đầu năm, khi mảnh vườn sau nhà vừa bừng lên một màu xanh rì. Vừa bước vào cổng, chị đã liếc nhìn hàng cây dọc lối đi rồi cười nhạt.
“Thằng Tí đâu …
-1748332942-q80.webp)
Chị chồng suốt ngày so sánh con tôi với con chị, d-ìm thành tích cháu bằng lời c-ay đ-ộc – Cho đến khi con tôi nhận học bổng danh giá, chị ấy vẫn không b-uông th-a…
-7 giờ
Cuối năm, căn nhà nhỏ nơi chúng tôi tụ họp như thường lệ lại vang lên những câu chuyện rôm rả, xen lẫn không khí tất bật chuẩn bị đón Tết. Nhưng đằng sau tiếng cười nói rộn rã ấy, …
-1748331355-q80.webp)
Ông Bằng b-án đất được hơn 3 tỷ, tưởng được yên ổn sống với con trai út, ai ngờ bị é-p làm điều khiến ông bỏ đi trong u-ất ứ-c…
-7 giờ
Sau khi vợ mất, ông Bằng cảm thấy cuộc đời như rơi vào khoảng trống không đáy. Nhiều năm gắn bó cùng mảnh đất quê hương nay được đền bù với hơn ba tỷ đồng khiến ông vừa mừng, vừa …
-1748329923-q80.webp)
Bà cụ 72 tuổi dọn lên thành phố sống cùng con trai sau khi được 2 tỷ tiền đ-ền bù, rồi lặng lẽ xách vali rời đi sau khi nghe l-én một cuộc trò chuyện…
-7 giờ
Trời Sài Gòn tháng bảy nắng như đổ lửa. Bà Nhàn, 72 tuổi, ngồi bên cửa sổ căn hộ tầng 12, đôi mắt nhăn nheo nhìn ra khoảng trời chói chang mà lòng trĩu nặng. Từ ngày ông mất, bà …
-1748319959-q80.webp)
Giúp khách hàng l-au khô trong cơn mưa, cô phục vụ không ngờ bị vợ anh ta “t-ố” khiến mọi người b-àng h-oàng…
-7 giờ
Cô làm việc trong quán cà phê nhỏ nằm ở góc phố vắng. Nơi đây không ồn ào, cũng chẳng quá sang trọng, nhưng có một sự yên tĩnh nhẹ nhàng, thích hợp cho những người muốn tạm quên đi …
Highlights
-1743838964-q80.webp)
Người cha già lặng lẽ bỏ nhà lên chùa quét lá, nói rằng “cho thanh tịnh tuổi già”, vì không muốn làm phiền các con đang “bận lập nghiệp”. Khi ông mất, sư thầy trao cho các con quyển sổ tay của ông khiến những người con ch:ết l:ặng…
-1745242534-q80.webp)
Hàng xóm lắp một camera chỉa thẳng vào nhà mình, người đàn ông sang nói lý mà không được liền vè lắp một cái từ nhà mình chỉa thẳng vào nhà hàng xóm. Để rồi, một sự thật ê ch:ề được phát hiện…
-1745473824-q80.webp)
Một người mẹ ngh::èo ở vùng quê hằng đêm đều thắp ngọn đèn dầu đặt trước thềm nhà suốt 15 năm, chờ đứa con trai đi làm ăn xa nhưng b:i:ệ:t t:í:c:h. Hàng xóm từng khuyên bà từ bỏ, nhưng bà nói: “Nó còn thấy đèn, nó sẽ còn tìm về.” Và rồi một ngày mưa…
-1746888877-q80.webp)
Nhận được tin cấp dưới mình đang l/ạm q/uyền ở công xưởng với các công nhân. Chủ tịch cao tay đ/óng gi/ả công nhân để xem thực hư câu chuyện như thế nào. Để rồi, cảnh tượng anh phải chứng kiến khiến anh s/ững s/ờ…
-1747968120-q80.webp)
Mẹ chồng luôn ch-ê cô th-u-a con dâu cũ, cho đến một đêm trong bệnh viện – vài câu thì thầm khiến bà sáng hôm sau phải xin lỗi…
-1743818206-q80.webp)
Bà mẹ bị t:a:i b:i:ế:n, không nói được. Người con trai lớn gửi tiền hàng tháng, giao em út chăm sóc. Một ngày, bà mất trong im lặng. Khi về quê, anh cả nghe lại bản ghi âm khiến anh ch:ế:t l:ặng…
Interested
-1745755714-q80.webp)
Người đàn ông giản dị đi chiếc xe máy cũ thời sinh viên đến để ôn lại kỷ niệm buổi họp lớp. Thế nhưng anh lại bị ch:ế gi:ễu, c:oi th:ường. Để rồi, tất cả phải c:âm n:ín khi…
-1743597244-q80.webp)
Một bà cụ nghèo bán cháo khuya thường xuyên giúp đỡ một cậu bé mồ côi bằng cách cho cậu ăn miễn phí. Nhiều năm sau, cậu bé quay trở lại tìm bà lão khiến bà ng:ỡ ng:àng…

Nhân viên kế toán mới vào làm việc bị nhân viên cũ nhìn ông bằng ánh mắt kh:inh b:ỉ. Để rồi thời gian sau, người nhân viên cũ phải ch:ết l:ặng khi biết sự thật…

Cha vừa mới qua đời, 2 người anh lại tr:anh c:ãi nhau chuyện tr:anh gi:ành đất đai. Người em út thấy vậy vội làm ngay một điều khiến 2 người anh x:ấu h:ổ, ch:ết l:ặng một hồi lâu…
Nguồn: https://jp247plus.cafex.biz/blog/cu-tuong-chong-v-at-v-a-muu-sinh-huyen-d-au-d-on-phat-hien-mot-b-i-m-at-c-ay-ngh-iet-sau-vo-lang-taxi?fbclid=IwY2xjawKib6dleHRuA2FlbQIxMABicmlkETE4MFVVZ0QzY0tNR2dLcXQ3AR7cs7uk5w5uCoBlxuZ4OpwiuNC-Q5jXx5Q_Q8soHr5_FMynxKUCAb0V-pHYQw_aem_UD1Snkhj3E5YUTNP4Feohg